Truyện ma Thế Thân Chap 2

 Truyện ma Thế Thân Chap 2

Tác Giả : Mạnh Tuấn

Chương 2 : Lầu Xanh Cổ Quái

Xem Lại Chap 1 : Tại Đây


Kỹ viện, lầu xanh hay gọi là nhà thổ vốn là chốn ăn chơi đàn điếm của đám đàn ông. Tất nhiên là cô gái kia tuy là ăn mày nhưng cũng biết bà ta muốn cô đến đó làm gì.

Cô gái tỏ ra khó chịu trên khuôn mặt.

"Lầu xanh.? Xin lỗi, tôi không muốn bán thân. Nếu bà nghĩ tôi là loại người ấy thì bà tìm sai người rồi."

"Ha ha. Ai bảo với cô là cứ vào lầu xanh là phải bán thân. Nhưng mà thôi, nếu cô không cần tôi giúp thì tôi cũng không còn cách nào."

Nói xong bà ta nhìn lên sắc trời âm u rồi quay lưng bỏ đi, cô gái nhếch nhác trầm mặc một lúc lâu, đôi bàn tay gầy gò nắm chặt, cắn răng nhìn người phụ nữ đang đi dần xa. Cuối cùng cô cũng quyết định, đôi chân nhanh chóng chạy theo người phụ nữ đó.

__________

Trong vài cây số hai bên bờ sông Hồng ở Phủ Hoài Đức, nơi các nhà giàu địa chủ, quan lại sống tập trung tạo nên một chốn xa hoa sầm uất.

Sự rực rỡ của sông Hồng nơi đây được nổi tiếng bởi ánh đèn của những chiếc thuyền. Trong thời khắc màn đêm buông xuống, những chiếc thuyền trên sông nhất loạt treo những ngọn đèn màu lấp lánh, người dạo chơi cảnh sông nước nhất định sẽ cảm thấy thoải mái vì những chiếc đèn thuyền.



Hai người một nam một nữ đứng bên bờ sông Hồng trước mắt, thanh lâu mọc lên như hoa rừng, trở thành mảnh đất giai lệ của chốn phồn hoa.

Dưới ánh đèn mờ từ những chiếc đèn lồng được dựng hai bên đường cộng thêm trên những con thuyền di chuyển trên mặt nước, khuôn mặt hai người đó cũng dần hiện ra. Đó là người phụ nữ lúc chiều và một người đàn ông tuyệt đẹp nhưng dáng người hơi mảnh khảnh. Các đường nét thanh tú tao nhã, mặt trắng hồng hào, cái miệng nhỏ xinh như trái anh đào, mắt ngọc mày ngài. Tuy chỉ mặc quần áo bình thường không nói là có chút nhà quê nhưng xuất hiện thấp thoáng dưới ánh đèn cũng có thể gọi là tuyệt sắc nam nhân.

"Không phải bà muốn tôi đến lầu xanh để làm mấy việc mua vui cho bọn đàn ông hay sao. Bà muốn tôi giả trai để làm gì.?"

Người phụ nữ liếc mắt nhìn sang bộ dáng vô cùng hài lòng.

"Từ chiều đến giờ tôi có nhắc đến việc đấy đâu. Đấy là cô tự suy diễn mà thôi. Nhưng đi cùng cô cả nửa ngày trời tôi vẫn chưa biết tên cô là gì."

Cô gái đáp lại ngắn gọn.

"Tấm. Nhưng chỗ này nhiều lầu xanh như vậy, rốt cuộc chúng ta sẽ đến đâu."

Người phụ nữ đưa tay chỉ về một toà lầu ở phía xa nói.

"Nhìn xem. Là chỗ kia, nó gọi là Quỷ Phường."

"Quỷ Phường. Cái tên gì nghe đáng sợ vậy, tôi cứ tưởng chốn lầu xanh người ta thường lấy mấy cái tên khác.?"

Nhìn theo hướng người phụ nữ chỉ, phía xa xa sừng sững một toà lầu hoa lệ, cao bốn lầu, cờ quạt bay phấp phới, đèn lồng treo cao, ánh sáng rực rỡ rõ ràng, giàu có, đường hoàng, vẫn còn chưa đến gần mà đã có thể nghe thấy tiếng cười vui vẻ của bọn đàn ông và tiếng cười duyên dáng của các cô gái. Có vẻ cái tên không ảnh hưởng gì tới hoạt động kinh doanh của nơi này.

Người phụ nữ vừa đi tới tòa lầu kia vừa giải thích.

"Cô biết tôi đem cô đến đây không hẳn là để kiếm tiền. Bởi vì những việc liên quan đến cô hai năm nay cũng ít phần ảnh hưởng đến tôi. Tôi muốn cô vào đấy làm phục vụ trà nước và làm một số việc lặt vặt với thân phận là đàn ông, bởi vì với sắc đẹp này tôi không thể đảm bảo an toàn cho cô được. Nhưng chủ yếu là để điều tra một ít thông tin bởi chốn lầu xanh là nơi thu thập thông tin dễ nhất. Hơn nữa, tòa lầu này không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Riêng cái tên nghe thôi chắc cô cũng hiểu. Bởi vì không phải có mỗi con người ở trong đấy. Nó rất đáng sợ với một người mới như cô, cô nên cẩn thận."

Tấm nhíu mày, cô thừa hiểu ý của bà ta là gì. Tất nhiên đã đến nước này cô cũng muốn mạo hiểm một phen.

"Bà muốn tôi tìm gì."

Người phụ nữ đáp.

"Để đảm bảo an toàn cho cô tôi sẽ chưa giao nhiệm vụ bây giờ. Chỉ cần cô ở đấy được một thời gian thì tôi sẽ liên lạc sau."

Tấm đáp.

"Vậy bà không ở đó.?"

Người phụ nữ gật đầu.

"Tất nhiên tôi không thể ở đó. Nếu được thì tôi cần tìm gì cô. Nhưng cái tên Tấm này không hợp với thân phận đàn ông của cô cho lắm, vào đấy thì lấy tên Tư để bọn họ không nghi ngờ. Nhớ kĩ, không được để ai biết cô là con gái, nếu không…*

Tấm hiểu ý cũng không hỏi thêm gì nữa, cứ vậy được người phụ nữ dẫn đi huớng về phía cửa của Quỷ Phường thẳng tiến.

_____

"Ồ. Cơn gió nào đem rồng đến nhà tôm thế này. Quý hóa quá, quý hóa quá được bà Tám ghé chơi. Còn đây là…"

Một bà to béo đẫy đà nhiệt tình tiến đến trước mặt người phụ nữ vừa cười lớn vừa nói, ánh mắt lả lơi lại liếc sang Tấm nhìn chằm chằm khiến cho cô phát buồn nôn.

Cô nhìn sang mấy tòa lầu xanh xung quanh lại cảm thấy ngạc nhiên, những nơi ăn chơi nơi này thì người chào cửa cô thấy về khuôn mặt và thân hình của những người đó đã có đẳng cấp cao hơn rất nhiều so với bà béo của chốn Quỷ Phường này.

Bà Tám cũng không hề che giấu ý định nhìn bà béo mà nói.

"Đây là thằng Tư. Là đứa cháu họ hàng xa với tôi. Nay đem đến đây để gán nợ cho bà. Nếu được bà có thể nhận nó, tuy nhìn nhỏ con nhưng lại rất được việc.."

"Tôi thấy thằng nhỏ này rất quen. Có nét rất giống một người…"

Bà béo bỗng tỏ ra ngạc nhiên sau đấy cười đáp, còn không quên đi một vòng quanh Tấm, khi đi tới sau lưng bà béo không giấu sự đê tiện mà sờ vào mông của Tấm. Tấm giật mình nhảy dựng lên thì bà béo liền cười khanh khách, nhưng trong ánh mắt có thể trông thấy một tia xảo quyệt của bà ta, giống như là đang mưu tính chuyện gì đó.

"Cũng không tệ, mặt mày sáng sủa anh tuấn, có khi còn xinh đẹp hơn mấy kỹ nữ trong Phường này. Người này tôi nhận, nhưng bà gán có một người thì vẫn không đủ."

Bà Tám nheo mày.

"Bà muốn gì.?"

Bà béo cười ha hả rồi ghé sát tai bà Tám nói thầm. Chỉ thấy khuôn mặt bà Tám có hơi nhăn lại biểu cảm rất khó chịu.

"Ý bà thế nào. Chúng ta đều có luật riêng, chuyện cũ có thể bỏ qua, nhưng nợ vẫn phải trả."

Bà Tám thở dài.

"Được rồi. Mười ngày nữa tôi sẽ trở lại trả nốt. Nhưng để nó ở đây bà phải hứa không để nó gặp chuyện gì đến khi tôi quay trở lại."

Bà Béo gật đầu hài lòng, sau quay ngoắt dẫn Tấm đi vào trong.

Tuy màn đêm chỉ vừa buông xuống nhưng khách đến Quỷ Phường để hưởng lạc thì không hề ít. Trong lầu nào là oanh oanh yến yến của kỹ nữ chơi đùa cùng khách hàng nhộn nhịp ồn ào, những cặp đùi và bộ ngực trắng nõn cứ lấp loáng làm đau mắt người khác. Tuy Tấm là con gái nhưng chứng kiến những cảnh ấy cũng khiến cô phải đỏ mặt, nhưng dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô đến đây nên đôi mắt cứ nhìn ngó linh tinh, cái gì cũng cảm thấy ngạc nhiên.

Còn về các kỹ nữ trong viện này, tuy ăn mặc rất hở hang, tư thái và nhan sắc đều thuộc dạng đẹp. Nhưng không hiểu sao Tấm cảm thấy có gì đó rất lạ toát ra từ những cô gái này khiến cô cứ thấy bản thân như đang đi vào một thế giới khác.

Bà béo cũng để ý đến nét mặt của Tấm, bà ta lại đưa hai tay sờ nắn vào mông của cô khiến cô nổi cả da gà.

"Mày là Tư hả."

Tấm cười gượng, gật đầu. Bà ta lại tiếp.

"Ngày đầu mày đến đây nên không cần làm việc vội, với nể tình mụ Tám với tao có chút quen biết nên tao có thể thưởng cho mày một kỹ nữ đêm nay, thích ai thì cứ chọn. Chà, việc tiền nong thì không cần lo lắng, tất cả chi phí hôm nay tao chịu.."

"Tôi… tôi… tôi hơi mệt."

Bà béo nhìn cô rồi cất giọng lẳng lơ.

"Hay là mày đã để ý tới tao. Ha ha. Tuy Tú bà này chưa bao giờ tiếp khách, nhưng nếu mày muốn…"

"Không. Ý tôi không phải vậy. Tôi muốn nghỉ ngơi một chút."

Tấm lập tức lắc đầu, những lời bà ta nói ra khiến cô chút nữa tởm lợm mà nôn.

"Mày vẫn là một xử nam phải không? Nãy giờ tao chỉ đùa với mày thôi. Nghe tao dặn đây, trước khi gì của mày quay lại trả đủ nợ cho tao thì mày nhất định không được để mấy con đàn bà trong này quyến rũ. Nếu không hậu quả mày không lường trước được đâu."

Bà béo mặt lạnh cất lời, Tấm gật đầu lia lịa, bởi chuyện gì chứ chuyện này cô có thể đảm bảo. Nếu đổi lại cô là đàn ông thật thì cũng chưa chắc.

Nói xong, bà béo vẫy tay, lập tức một cô gái đang ngồi trên đùi của một người đàn ông bỗng uốn éo thân hình đầy đặn gợi cảm của mình, mắt liếc nhìn lấy Tấm với ánh mắt chứa đầy tình ý, hiển nhiên là đã chú ý đến cô. Nhưng chẳng hiểu sao, trong ánh mắt cô gái ấy lại làm Tấm có cảm giác nguy hiểm thấy rõ.

Cô gái đứng lên, thong thả bước lại chỗ cô cất giọng.

"Mẹ có chuyện gì sai bảo."

Tú bà mặt lạnh, khác hẳn với sự ân cần lúc nãy, giọng nói có chút độc ác..

"Đây là người của mụ Tám đưa đến. Mày đem nó ra chỗ người làm nghỉ ngơi đi. Từ nay nó sẽ phục vụ ở đây. Nhớ kĩ mày mà làm gì nó thì…"

"Nhưng… Thưa mẹ, chúng ta trước nay không nhận đàn ông với lại cũng không còn phòng trống."

"Đem nó tới căn phòng trên gác hai."

"Chuyện… này…"

Đột nhiên cô ta nhíu mày, mặt tỏ rõ vẻ sợ sệt, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt bà béo nhìn mình khiến cô ả không dám nói thêm gì nữa, lập tức quay lưng thân hình uốn éo sài bước phía trước dẫn Tấm đi theo.

________

Một lúc sau.

Cô ả dẫn Tấm ra sau lầu chính, hướng tới không gian nhà phía sau nơi dành cho người ở. Cô lập cập theo sau cô ả dò dẫm lên tới căn phòng trên gác hai.

Khi đến nơi, cô ta mới dừng lại đẩy nhẹ cửa phòng, ánh mắt sợ sệt liếc nhìn quanh căn phòng, cũng chẳng dám bước vào trong.

“Ở đây. Vào đi."

Tấm tuy biết nơi này kì quái, nhưng cô cũng không có thời gian bận tâm liền bước vào trong. Cánh cửa đột nhiên được đóng lại khiến căn phòng trở nên tối om như mực, Tấm giật mình nhìn ra sau nhưng chỉ còn nghe tiếng bước chân gấp gáp của cô ả kia chạy vội xuống lầu.

"Ở đây có gì lại khiến cô ả sợ hãi đến vậy."

Cô giơ tay ra phía trước khua khoắng thì sờ thấy một dãy cửa sổ bằng gỗ và chỉ có một lớp giấy bảo vệ mỏng dán trên khung cửa. Cô một mình đứng trong bóng tối, thông qua khung cửa sổ gỗ có thể nhìn thấy vài ngôi sao, tim cô càng lúc càng đập nhanh, bất giác giơ tay ra mở cửa sổ.

"Méooooooo.!"

Xem Tiếp Chap 3 : Tại Đây

BÌNH LUẬN

Mới hơn Cũ hơn